Lập quy hoạch phải đảm bảo thể hiện tính đặc thù của
vùng trung du và miền núi phía Bắc, lợi thế so sánh của vùng đối với các vùng
khác trong cả nước.
Phạm vi lập quy hoạch là toàn
bộ địa giới hành chính vùng trung du và miền núi phía Bắc, gồm 14 tỉnh: Lạng
Sơn, Cao Bằng, Hà Giang, Lào Cai, Lai Châu, Điện Biên, Sơn La, Bắc Giang, Thái
Nguyên, Bắc Cạn, Tuyên Quang, Phú Thọ, Yên Bái, Hòa Bình. Tổng diện tích là
9.518.414 ha.
Phạm vi nghiên cứu lập quy hoạch
bao gồm toàn bộ phạm vi lập quy hoạch và những vấn đề của cả nước, quốc tế có ảnh
hưởng trực tiếp hoặc ảnh hưởng lớn đến vùng; những nội dung liên vùng như kết nối
của vùng trung du và miền núi phía Bắc với các vùng đồng bằng sông Hồng, vùng Bắc
Trung bộ và duyên hải miền Trung và với cả nước; các hành lang, vành đai kinh tế,
các cực tăng trưởng của vùng kết nối với các hành lang, vành đai kinh tế, các cực
tăng trưởng của cả nước được xác định trong quy hoạch tổng thể quốc gia.
Quy hoạch vùng trung du và miền
núi phía Bắc phải mang tính định hướng cao
Về quan điểm lập quy hoạch,
Quy hoạch vùng trung du và miền núi phía Bắc phải mang tính định hướng cao, xác
định việc phân bố và tổ chức không gian các hoạt động kinh tế - xã hội, đảm bảo
quốc phòng, an ninh và bảo vệ môi trường mang tính chiến lược trên lãnh thổ
toàn vùng, bảo đảm tính liên kết nội vùng và ngoại vùng.
Bảo đảm phát triển hài hòa giữa
kinh tế với văn hóa xã hội, bảo vệ môi trường, bảo đảm quốc phòng, an ninh, trật
tự an toàn xã hội và giữ vững chủ quyền biên giới quốc gia; tăng cường khả năng
chống chịu và ứng phó với biến đổi khí hậu; khai thác và sử dụng hợp lý, hiệu
quả tài nguyên thiên nhiên; bảo tồn, phát huy các di sản văn hóa, thiên nhiên.
Bảo đảm sự liên kết, tính đồng
bộ và hệ thống giữa các ngành và các tiểu vùng, địa phương trong vùng; khai
thác, sử dụng tối đa kết cấu hạ tầng hiện có nhằm phát huy tiềm năng, lợi thế của
từng tiểu vùng, từng địa phương; gắn với việc hình thành hệ thống kết cấu hạ tầng
đồng bộ, hiện đại tạo động lực phát triển, đảm bảo an toàn, an ninh cơ sở hạ tầng
thiết yếu (hạ tầng giao thông, năng lượng, hạ tầng số) và thúc đẩy hoàn thành
chính phủ số, kinh tế số, xã hội số làm động lực quan trọng để phát triển kinh tế
- xã hội của vùng.
Bảo đảm giảm thiểu các tác động
tiêu cực do kinh tế - xã hội, môi trường gây ra đối với sinh kế cả cộng đồng
dân cư. Quá trình lập quy hoạch cần kết hợp với các chính sách khác thúc đẩy
phát triển các khu vực khó khăn, đặc biệt khó khăn và đảm bảo sinh kế bền vững
của người dân trong khu vực này.
Bảo đảm sử dụng hợp lý, hiệu
quả các nguồn tài nguyên; phát triển kinh tế phải hài hòa với thiên nhiên, tôn
trọng quy luật tự nhiên, không đánh đổi môi trường lấy tăng trưởng kinh tế; thực
hiện tái cơ cấu kinh tế vùng theo hướng kinh tế xanh, kinh tế tuần hoàn nhằm giải
quyết hài hòa mối quan hệ giữa tăng trưởng, phát triển kinh tế với sử dụng hiệu
quả tài nguyên thiên nhiên, bảo vệ môi trường của vùng; thực hiện thí điểm các
công cụ chính sách mới, dựa vào thị trường để huy động sự tham gia của toàn xã
hội trong bảo vệ môi trường, bảo tồn, phục hồi các hệ sinh thái tự nhiên và đa
dạng sinh học của từng tiểu vùng, từng địa phương trong vùng.
Lập quy hoạch phải đảm bảo thể
hiện tính đặc thù của vùng trung du và miền núi phía Bắc, lợi thế so sánh của
vùng đối với các vùng khác trong cả nước. Bảo đảm phát huy nội lực của vùng, đồng
thời thu hút và sử dụng hiệu quả các nguồn lực hỗ trợ quốc tế. Đa dạng hóa nguồn
lực để bảo đảm chất lượng môi trường tự nhiên và ứng phó với thiên tai trong
vùng trên cơ sở công bằng, hiệu lực và hiệu quả.
Phân tích, đánh giá thực trạng
các yếu tố, nguồn lực đặc thù của vùng
Nội dung Quy hoạch vùng trung
du và miền núi phía Bắc phải đảm bảo tuân thủ quy định của Luật Quy hoạch và
Nghị định số 37/2019/NĐ-CP.
Trong đó, phân tích, đánh giá
thực trạng các yếu tố, điều kiện tự nhiên, nguồn lực đặc thù của vùng: Vị trí địa
lý, điều kiện tự nhiên của vùng; hiện trạng phát triển kinh tế - xã hội; tài
nguyên thiên nhiên, môi trường; hệ thống đô thị, nông thôn; kết cấu hạ tầng;
liên kết nội vùng, liên kết vùng với khu vực và quốc tế; các nguồn lực của vùng
đã và đang được khai thác, các tiềm năng chưa được khai thác; các nguy cơ và
tác động của thiên tai, biến đổi khí hậu trên địa bàn vùng; vị thế, vai trò của
vùng đối với quốc gia; các vấn đề trọng tâm cần giải quyết trong quy hoạch
vùng.
Nội dung quy hoạch cũng phải
nêu rõ quan điểm và mục tiêu phát triển: Quan điểm về phát triển vùng, tổ chức
không gian phát triển các hoạt động kinh tế - xã hội, quốc phòng, an ninh, phát
triển kết cấu hạ tầng, sử dụng tài nguyên và bảo vệ môi trường trên lãnh thổ
vùng trong thời kỳ quy hoạch; mục tiêu tổng quát phát triển vùng trong thời kỳ
quy hoạch 10 năm, tầm nhìn từ 20 đến 30 năm; mục tiêu, chỉ tiêu cụ thể về kinh
tế - xã hội, quốc phòng, an ninh, phát triển kết cấu hạ tầng, sử dụng tài
nguyên và bảo vệ môi trường gắn với tổ chức không gian phát triển vùng trong thời
kỳ quy hoạch.
Cùng với đó là nội dung:
Phương hướng phát triển ngành có lợi thế của vùng; phương án phát triển, sắp xếp,
lựa chọn và phân bố nguồn lực phát triển trên lãnh thổ vùng; phương hướng xây dựng
hệ thống đô thị, nông thôn và các khu chức năng; phương hướng phát triển kết cấu
hạ tầng; phương hướng bảo vệ môi trường, khai thác, bảo vệ tài nguyên nước lưu
vực sông, phòng, chống thiên tai và ứng phó với biến đối khí hậu trên lãnh thổ
vùng;...